Luật Hoa Quả - Quả Táo Nhãn Lồng
Friday, May 30, 2025
No Result
View All Result
  • Login
  • Luật Hoa Quả
    • Quả Táo Nhãn lồng
    • Ngụ ngôn
  • Luật Hoa Hồng
  • Luật Hoa Hồi
  • Luật Hoa Cải
  • Nhân Tổ truyện
  • Nô lệ bóng tối
  • Tử Sa – Hoa Lệ
  • English
Luật Hoa Quả - Quả Táo Nhãn Lồng
No Result
View All Result

Hoa Hồi – Chương 2 : Diệp Hạ Châu

Thời gian chậm rãi trôi qua, mưa càng lớn, rơi xuống mặt đất làm đêm tối đến sớm, toàn bộ thị trấn chìm trong bóng đêm. Nhưng từng ánh đèn vẫn sáng trong các gian nhà nhỏ, khiến người ta cảm nhận được, bọn họ không cô độc

178
SHARES
17.9k
VIEWS
Share on FacebookShare on Twitter

Sinh Khương ngồi trên xích đu dưới mái hiên, nhìn mưa trên trời, nhìn mái hiên nhỏ giọt châu, nhìn mây đen chậm rãi di chuyển, nhìn trời chiều vẫn có thể thấy qua khe hở áng mây đen. Hắn đứng tuổi, mặc áo dài màu tím, tuy trung niên nhưng tóc đã có nhiều sợi bạc.

Đây là một buổi hoàng hôn, trong mưa, thị trấn yên tĩnh. Cả miền quê chìm trong sắc tím nhạt của bầu trời ảm đạm. Những giọt mưa lách tách trên mái lá, rơi lăn dài theo hiên nhà, tạo thành những vệt nước long lanh trong ánh hoàng hôn le lói. Con đường làng ướt sũng, phản chiếu bóng tre đung đưa theo từng cơn gió lạnh. Xa xa, cánh đồng cao lương mờ ảo trong làn mưa mỏng, hương đất quê ngai ngái hòa lẫn trong không gian tĩnh lặng, mang theo chút hoài niệm, chút bình yên khó tả.

Trong gian nhà của Sinh Khương có một sân vườn, bùn đất trồng khá nhiều dược thảo. Những bụi đương quy tỏa hương thoang thoảng, chen giữa hàng xuyên khung xanh mướt, vươn mình dưới nắng mai. Gần đó, mấy khóm hà thủ ô bám chắc vào đất, lá xanh mượt như ôm trọn tinh hoa đất trời. Xa hơn chút, những cây trạch tả, cát cánh rung rinh theo gió, tạo thành một góc. Nhà không lớn, chỉ có một mình, hắn ở thị trấn là thầy thuốc có chút danh tiếng, hành y giúp người, đã cứu không ít mạng sống.

Thời gian chậm rãi trôi qua, mưa càng lớn, rơi xuống mặt đất làm đêm tối đến sớm, toàn bộ thị trấn chìm trong bóng đêm. Nhưng từng ánh đèn vẫn sáng trong các gian nhà nhỏ, khiến người ta cảm nhận được, bọn họ không cô độc…Sinh Khương chậm rãi đứng lên khỏi xích đu, hắn biết mình là Sinh Khương, nhưng lại thấy mơ hồ, không rõ ràng, tựa như cuộc sống đối với hắn đã rất lâu, đến nỗi buồn tẻ, mệt mỏi, lâu đến sắp quên đi. Sinh Khương yên lặng đứng dậy, đốt đèn, ánh lửa chiếu trên mặt hắn lúc sáng lúc tối, thấy những nếp nhăn hằn trên trán, tăng phần tang thương trên người hắn. Đúng lúc này, có tiếng đập cửa dồn dập, do có người ở bên ngoài sốt ruột gõ cửa.

“Sinh Khương, thầy thuốc có đây không? Xin thầy thuốc cứu người!!!”

Sinh Khương ngoái đầu nhìn hướng cửa phòng, đi mau vài bước, chịu đựng cơn mưa mở cửa ra. Hắn thấy ngoài cửa phòng có hai gã đàn ông, sau lưng họ có bảy, tám người nâng cái kiệu, trông có vẻ hơi cũ nát. Bộ dạng hai gã đàn ông khá giống nhau, là một đôi huynh đệ. Giờ phút này người bên trái vẻ mặt lo lắng nhìn Sinh Khương, tiến lên nắm lấy tay hắn. Gã đàn ông dáng vẻ lo lắng, lôi kéo Sinh Khương, kêu người phía sau nâng kiệu tiến lên.

“Sinh Khương thầy thuốc cứu mạng, nương tử của ta sắp sinh, xin thầy thuốc cứu mạng!”

“Chờ đã, nương tử của ngươi sắp sinh nên đi tìm bà đỡ, việc này…” Sinh Khương sửng sốt, hình như hắn đã quên thân phận của mình…

“Nhưng, a, thầy thuốc, chuyện này rất dài, nhưng của nương tử ta sắp chết, thầy thuốc, ta, ta lạy ngươi!” Gã đàn ông bùm một tiếng quỳ trên mặt đất, mặc kệ mưa khiến đầu gối ướt nhẹp, dập đầu bùm bùm. Mắt gã đàn ông đỏ rực, không biết giọt nước chảy từ khóe mắt là mưa hay nước mắt. Trông bộ dạng gã đàn ông như mãnh thú đầy tuyệt vọng, như là nếu Sinh Khương không đồng ý thì gã sẽ nổi điên giết người.

“A, ngươi trước tiên đứng dậy đã. Ta đi, đi được chưa? Ngươi chờ ta cầm hòm thuốc.” Sinh Khương hơi do dự, nhìn gã đàn ông trước mắt, vội nâng gã dậy.
Một lát sau, hắn mang theo cái hòm thuốc, ngồi trên kiệu, được nâng đi trong mưa. Từ xa thấy các nhà trong mưa lóe ánh đèn hiu hắt. Hắn ngồi trong kiệu, cái hòm thuốc bị đặt ở dưới chân, nhìn ra ngoài cửa sổ, xem thị rất. Kiệu rất nhanh được đưa đi, dần thấy dưới tường thành cách đó không xa dựng một cái láng, bên trong có một cửa tiệm mì, vài người ngồi bên bàn ăn mì nóng hổi.

Đúng lúc này, có tiếng sấm to đánh xuống, cùng lúc đó, có một cô gái đội mưa vừa khóc vừa phát ra tiếng gào hét thế lương.

“Diệp Hạ Châu, Diệp Hạ Châu… Sao con chưa trở về?”

“A, là vợ của nhà lão Bạch.”

Nghe tiếng hét thê lương, mấy người ngồi ở quán mì ngẩng đầu nhìn thoáng qua, liếc nhau, nhỏ giọng thì thầm.

“Cô bé đáng thương, mấy ngày trước bị cá lớn kéo vào hồ nước.”

Sinh Khương ngồi trong kiệu, lắc mạnh đầu, hắn cảm giác đầu hỗn độn, như có một tầng sa mạc che đậy trí nhớ của hắn, khiến hắn tốn sức suy tư mới nghĩ ra chuyện cũ. Hắn nhìn ngoài quán mì mấy người trò chuyện với nhau, nhìn cô gái ở phía xa phát ra tiếng kêu thê lương, dần đi khuất, dường như hắn hiểu được cái gì. Nhưng cẩn thận suy nghĩ thì lại trống rỗng. Ở một góc thị trấn, chỗ ấy có tứ hợp viện, không lớn nhưng rất là tinh xảo, ngoài cửa có hai đèn lồng nhưng giờ đã tắt, lắc lư trong mưa gió. Trong sân vẫn có nhiều người bận rộn dù mưa rất lớn, nhưng nếu nhìn kỹ thì mơ hồ nhìn ra mỗi người biểu tình hoảng sợ, lạnh run, hình như bị hù dọa. Kiệu đứng ngoài cửa, mành bị vén lên, gã đàn ông vẻ mặt lo lắng nhìn Sinh Khương.

“Sinh Khương thầy thuốc, hãy cứu nương tử nhà ta!”

Sinh Khương gật đầu, mang theo cái hòm thuốc bước nhanh ra khỏi kiệu. Gã đàn ông chạy vội kéo hắn vào sân, khi hắn vào sân thì nghe một tiếng hét thê thảm phát ra từ gian nhà trước mặt. Là giọng của phụ nữ, thanh âm suy yếu, dường như đau đớn không thể chịu được. Cùng lúc đó, trong gian nhà có một bà già mạnh đẩy cửa phòng ra, mặt mang theo sợ hãi, người run run hét to.

“Yêu quái, này… Đây là yêu quái!!” Bà lão là bà đỡ được mời đến, khi bà đỡ mới mở miệng thì bị người chạy tới kéo ra khỏi tứ hợp viện. Sinh Khương dừng bước chân, gã đàn ông trước mặt hắn mắt ngấn lễ ngoái đầu, quỳ trước mặt hắn.

“Thầy thuốc, đã mời ba bà đỡ, vừa rồi là người thứ bốn, nhưng mỗi một người đều hét là yêu quái không chịu tiếp tục. Cầu xin Sinh Khương thầy thuốc cứu chúng ta đi, xin ngươi, ta dập đầu lạy ngươi!” Gã đàn ông liên tục dập đầu, Sinh Khương thở dài không để ý đến gã, mang theo cái hòm thuốc trực tiếp đi hướng gian nhà có sản phụ. Sinh Khương bước vào căn phòng nhỏ, liền thấy trên giường có một cô gái nằm, mặt tái nhợt, đang hấp hối. Khi nhìn cô gái thì tinh thần hắn rung động, bộ dáng rõ ràng là Bạch Thược! Bụng Bạch Thược nhô cao, Sinh Khương mơ hồ thấy có ảo ảnh như ẩn như hiện một con cá. Tiếng hét của sản phụ đánh gãy ý nghĩ của Sinh Khương, khiến hắn nhìn về phía sản phụ, biểu tình phức tạp.

“Người này và anh nhi trong thai, hiển nhiên anh nhi do mộng tác thành. Hy sinh cô gái này cho thai nhi sinh ra là có thể kết duyên với nó, nhưng…” Sinh Khương im lặng. Một lát sau Sinh Khương tiến sát lại cô gái, vung tay, cái vung. Chỉ mấy giây sau, khi tiếng trẻ con khóc nỉ non truyền ra rõ to, khóe môi cô gái cong lên lộ nụ cười, nhắm lại mắt, đã không có hơi thở. Người lớn đã chết, trẻ con còn sống. Hoặc nên nói anh nhi bởi vì người lớn chết nên mới được sinh ra, mượn một người chết đổi lấy một người sống. Sinh Khương ôm anh nhi lặng lẽ đẩy ra cửa phòng, thấy gã đàn ông đứng ngoài phòng vẻ mặt lo lắng. Gã đàn ông thấy anh nhi thì mặt lộ kích động, tiến lên vài bước. Nhưng khi gã đàn ông thấy cô gái nằm trên giường đã tắt thở thì mặt tái nhợt, lảo đảo, mắt lộ tức giận. Gã đàn ông dừng bước, ngửa đầu phát ra tiếng rống thê lương. Gã đàn ông không nhìn Sinh Khương, anh nhi mà bước ra một bước, tới bên cạnh cô gái đã chết nhưng khóe môi vẫn vương nụ cười hiền từ của người mẹ. Gã đàn ông rơi lệ.

“Đây là lựa chọn của ngươi sao? Tại sao ngươi không hỏi ta? Tại sao!?” Gã đàn ông vụt ngoái đầu lại, nhìn hắn chằm chằm. Gã đàn ông không thèm xem anh nhi trong lòng Sinh Khương mà như phát điên rống hướng hắn. Thanh âm thê lương khiến hắn thở dài, nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên mắt gã đàn ông lộ ra tơ máu, giơ tay phải chỉ hướng hắn. Gã đàn ông chỉ một cái, nguy hiểm nổi lên trong lòng Sinh Khương. Hắn vụt ngoái đầu, con ngươi co rút, hắn thấy hình ảnh không thể tin. Hắn nhìn thấy sau lưng gã đàn ông có thân hình mơ hồ, bóng dáng rất mỏng manh, dường như một cơn gió thổi qua sẽ tan biến, trong lòng hắn rung động chưa từng có.

“Sao có thể như vậy?” Sinh Khương thì thào.

Trán Sinh Khương thủng một lỗ, máu không ngừng chảy xuống, chôn vùi sinh mệnh cũng như linh hồn của hắn. Hăn không thể né tránh cái chỉ đó, một chỉ như vận mệnh. Hắn biết, khi thấy ảo ảnh phía sau lưng gã đàn ông thì hắn nhất định chết tại đây.

Thân hình từ từ ngã xuống, khi ý thức của Sinh Khương tan biến, thế giới yên lặng dần vỡ thành mảnh nhỏ, hóa thành vòng xoáy to lớn.

Open in Spotify

Tags: luân hồiluật hoa hồi
ShareTweet

Tin bài Cùng chuyên mục

Hoa Hồi – Chương 6 : Hà Thủ Ô
Luật Hoa Hồi

Hoa Hồi – Chương 6 : Hà Thủ Ô

22/02/2025
13.8k
Hoa Hồi – Chương 5 : Bẩy thời khắc của tình yêu
Luật Hoa Hồi

Hoa Hồi – Chương 5 : Bẩy thời khắc của tình yêu

22/02/2025
14.9k
Hoa Hồi – Chương 4 : Đẳng Sâm
Luật Hoa Hồi

Hoa Hồi – Chương 4 : Đẳng Sâm

22/02/2025
13.5k
Hoa Hồi – Chương 3 : Bạch Thược
Luật Hoa Hồi

Hoa Hồi – Chương 3 : Bạch Thược

22/02/2025
13.4k
Hoa Hồi – Chương 1 : Người cá
Luật Hoa Hồi

Hoa Hồi – Chương 1 : Người cá

22/02/2025
17.9k
Load More

Discussion about this post

Thái độ chính là mặt nạ của trái tim. Nhân Tổ truyện – Chương 4

26/02/2025
16.4k

Lý An Trang : Make AmeriLove Great Again 💖

23/02/2025
13.5k

Khởi đầu Ác mộng – Chương 1

28/02/2025
13.5k

Đoàn nộ lệ – Chương 2

28/02/2025
13.5k

Nhân Tổ Tam Cổ, Hi vọng thông suốt. Nhân Tổ truyện – Chương 1

20/02/2025
17.9k

Tử Sa – Những nàng ấm lỗi lầm

24/02/2025
13.5k

Hoa Hồi – Chương 2 : Diệp Hạ Châu

22/02/2025
17.9k

Hoa Hồi – Chương 1 : Người cá

22/02/2025
17.9k

Hoa Hồi – Chương 6 : Hà Thủ Ô

22/02/2025
13.8k

Tử Sa – nghề chơi cũng lắm công phu. Nhiều năm nhìn lại.

24/02/2025
16.4k

Từ từ thiện

26/02/2025
13.3k

Thanh Danh Cổ. Nhân Tổ truyện – Chương 6

26/02/2025
17.9k

Gia tộc không phải chỉ có Quy Tắc. Nhân Tổ truyện – Chương 3

26/02/2025
16.2k

Hoa Hồi – Chương 5 : Bẩy thời khắc của tình yêu

22/02/2025
14.9k

Hoa Hồi – Chương 3 : Bạch Thược

22/02/2025
13.4k

Hỡi những vị anh hùng thầm lặng của Internet! 
Bạn không chỉ là một người đọc, bạn là người giữ cho thế giới này tiếp tục vận hành! 🌍
✨Mỗi lần bạn mở trang web này, cười một chút, suy ngẫm một chút, khám phá một chút—bạn không chỉ tiếp nhận mà còn góp phần làm nên một cộng đồng tri thức sống động. Nhưng ngay lúc này, web cần bạn!
🔴 Nếu không có bạn, web có thể… biến mất! Không phải vì thiếu ý tưởng, mà vì máy chủ không chạy bằng ước mơ, lập trình viên không sống bằng gió, và WiFi chắc chắn không miễn phí!
💡 Bạn có thể thay đổi điều đó ngay bây giờ!
Chỉ một đóng góp nhỏ từ bạn—bằng một ly cà phê, một bữa ăn nhẹ, hay chỉ một cú click—sẽ giúp web tiếp tục sáng tạo, tiếp tục phục vụ chính bạn và cộng đồng!
👉 Hãy TÀI TRỢ để trở thành vị thần bảo hộ của thế giới nội dung này!
🔹 Tk : 9918008589 – Vietcombank – Chủ TK : Nguyen Duy Trinh.
Cảm ơn bạn, người hùng thầm lặng nhưng vĩ đại của Internet! ❤️🔥

Tài trợ qua PayPal

Website cần Máy chủ Quản trị Người viết

© Bản quyền LuatHoaQua.Com
— Tuyên bố trách nhiệm:
Nội dung của website chỉ nhằm mục đích thêm những gì đáng yêu hơn cho cuộc sống, vui vẻ – lạc quan – sống có trách nhiệm và tuân thủ pháp luật Việt Nam. Chúng tôi không và không bao giờ có ý định đùa cợt – nhiễm nhã – chỉ trích bất kỳ cá nhân – tổ chức nào, nếu quý vị cảm thấy như thế – đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Hãy vui lòng thông báo cho chúng tôi được biết.

  • Giới thiệu
  • Điều khoản sử dụng
  • Quyền riêng tư
  • Liên hệ

Email : cafenongdon@gmail.com | Đt, Zalo : 05.6666.6578
phường Vân Phú – thành phố Việt Trì – tỉnh Phú Thọ – Việt Nam.

DMCA.com Protection Status

Welcome Back!

Login to your account below

Forgotten Password?

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.

Log In

Add New Playlist

No Result
View All Result
  • Luật Hoa Quả
    • Quả Táo Nhãn lồng
    • Ngụ ngôn
  • Luật Hoa Hồng
  • Luật Hoa Hồi
  • Luật Hoa Cải
  • Nhân Tổ truyện
  • Nô lệ bóng tối
  • Tử Sa – Hoa Lệ
  • English